Chờ
Sáng hôm nay ta làm gã Thiền Sư,
Ngồi đợi một người yêu không hẹn đến!.
Em ở đâu,
Đầu sông hay cuối bến,
Có hay chăng ta đợi ở giữa giòng?
Khua mái chèo Ngư Phủ trên sông
Ta chở mãi khối tình ta lên xuống.
Em ở đâu,
Hỡi người yêu không đến,
Em ở nơi nào hỡi giấc mơ xa?!.
Khói thuốc tròn ta đã kết thành hoa,
Chờ nạm ngọc gót chân nàng bước tới...
Ấm trà nhạt bao lần thay nước mới,
Và giòng sông chết lặng nửa chừng.
Cả đất trời cũng ngó mắt mông lung...
Lòng Thiền Sĩ bâng khuâng sầu ngất lịm !.
Ngày ảo não mây đen lùa sắc tím,
Áo Thiền Sư lất phất giọt mưa nhòa.
Ta yêu em,
Ta yêu em hết một đời ta
Em ở đâu hỡi người yêu không đến...?
Xin hãy cứ muôn đời em lỗi hẹn,
Để thiên thu ta có cớ đợi chờ.
Cát dưới chân ta lấy phổ thành thơ,
Vạch mặt nước ta vẽ đầy chữ nghĩa...
Ta yêu em,
Ta yêu em một đời thấm thía
Giữa hư vô hạnh phúc ở nơi nào ?!.
Sông rất sâu và núi cũng rất cao
Sông chạy kiếm,núi mòn đời đứng đợi...
Mà hạnh phúc vẫn chưa từng níu tới
Cái ghế kia hiu quạnh đã lâu rồi.
Em lạnh lùng ở một chỗ xa xôi
Ta làm gã Thiền Sư không mơ mình đắc đạo !.
Sáng hôm nay,
Sáng hôm nay sao Trời không làm giông bão,
Quét sạch núi rừng...
Để chỉ còn mặt đất trống không,
Ta sẽ thấy em nơi cuối trời thương nhớ !
Em ở đâu ,hỡi người yêu bé nhỏ...
Sáng hôm nay ta hạnh phúc ngồi chờ.
Nguyễn Vô Cùng