Cụ Láng giềng
Nhà nàng ở cạnh nhà tôi
Tóc nàng bạc trắng da mồi xếp ly
Tánh nàng lại chẳng nhu mì
Nàng hay cáu gắt sân si lạ thường
Còn tôi có tánh hay thương
Những hôm đổ rác lại thường chạy sang
Tôi sang giúp đỡ cho nàng
Đôi chân nàng yếu chẳng mang được gì
Đứng nhìn không giúp cũng kỳ
Bao nhiêu túi rác tui ì ạch khiêng
Được nàng cho cảm tình riêng
Cầm chân nàng bảo tặng liền cái hôn
Nghe qua tôi sợ hết hồn
Tôi van xin để ba hôm trả lời
Mắt nàng rực lửa sáng ngời
Hét tôi sao dám giỡn chơi cùng nàng
Nàng vơ lấy chổi đót vàng
Quơ luôn một phát xẹt ngang đỉnh đầu
Thất kinh hồn vía bay đâu
Tôi bò lết chạy ôm đầu phóng luôn./.